Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Kiếm Lai

Chương 402: Thánh nhân giá lâm phủ Bích Du




Chỉ có thủy thần nương nương thấy được âm thần của Trần Bình An, còn thầy trò Đạo môn kia không thể nhìn thấu. Đây là vì Trần Bình An đang ở miếu thờ và phủ Bích Du, đều thuộc địa bàn của sông Mai.
Về phần thủy yêu, ở trong sông Mai mà ban đầu nó lựa chọn, thực ra thần thông đã tiếp cận với thủy thần nương nương, cho nên có thể nhìn thấy. Còn những quỷ nước đạo hạnh nông cạn kia, thực ra chỉ giống như sâu rượu “ngửi được mùi vị”, trời sinh bị thu hút.
Bọn họ đi đến phòng khách, những ngọn nến to như cánh tay khiến cho gian phòng sáng ngời, trên bàn vẫn còn tô mì lươn kia.
Trần Bình An nhìn cái “tô” kia, ngạc nhiên không biết nói gì.

Vị thủy thần nương nương này vừa cao giọng đếm, thân hình vừa lướt về hướng sông Mai gần phủ Bích Du để “vớt người”, đây là thần thông đặc biệt của thần linh một phương.
Sau khi đếm tới mười, Trần Bình An vỗ đầu một cái, nhớ tới gì đó, cảm thấy bất đắc dĩ.
Sau chốc lát, thủy thần nương nương mang chân thân của Trần Bình An trở về, còn mang theo một cái đuôi nhỏ cả người ướt sũng, đó là Bùi Tiền.
Chung Khôi thoải mái cười lớn.
Trần Bình An hỏi:
- Âm thần làm sao trở về?
Chung Khôi phất tay áo, nổi lên một cơn gió mát, nhẹ nhàng đẩy âm thần của Trần Bình An vào trong chân thân, đồng thời nhắc nhở:
- Trước khi có thể dùng dương thần hộ giá, sau này đừng tùy tiện dùng âm thần dạo đêm nữa.
Trần Bình An thở ra một hơi dài, lấy bút Tiểu Tuyết trong vật một tấc ra, đưa cho Chung Khôi.
Chung Khôi cầm lấy bút Tiểu Tuyết, hỏi:
- Sau này làm sao trả lại cho ngươi?
Trần Bình An cười nói:
- Ngươi có thể gởi bút Tiểu Tuyết đến Trần Bình An ở núi Lạc Phách quận Long Tuyền, thuộc vương triều Đại Ly ở Đông Bảo Bình Châu.
Chung Khôi gật đầu, sau đó sắc mặt trở nên kỳ lạ, càng lúc càng kỳ lạ.
Hắn không nhịn được hỏi:
- Chắc không phải ngươi thật sự quen biết với Tề tiên sinh của thư viện Sơn Nhai đấy chứ? Ta biết rất nhiều chuyện của động tiên Ly Châu.
Trần Bình An không gật đầu cũng không lắc đầu.
Vị thủy thần nương nương kia uống một hớp rượu để trấn an, sau đó mới cẩn thận hỏi:
- Vậy ngươi có biết thầy giáo của Tề tiên sinh không?
Trần Bình An gãi đầu, lấy hồ lô nuôi kiếm xuống uống rượu.
Hình như chuyện uống rượu cũng là do lão tiên sinh dạy? Khi đó lão tú tài được một thiếu niên cõng trên lưng, ông ta vỗ mạnh vào đầu thiếu niên, la hét: “Thiếu niên thì phải uống rượu.” 
Chương trước Chương tiếp
Loading...